[Dịch] Game Mô Phỏng Thần Linh

/

Chương 7: Tiên tri (1)

Chương 7: Tiên tri (1)

[Dịch] Game Mô Phỏng Thần Linh

Lộc Nhân Kiết

4.080 chữ

18-07-2023

Trong nhiều nền văn minh cổ đại, tiên tri là người truyền đạt chỉ thị của thần linh. Theo định nghĩa như vậy, người pixel tí hon tìm được [Gậy Sức Sống] kia chắc chắn là người phù hợp vị trí này nhất.

Trong thế giới trò chơi pixel, Lục Nghiêu cũng cần một người có thể hiểu ý của hắn, cho dù chỉ có thể hiểu một phần nhỏ cũng tốt hơn để cả đám người đoán này đoán nọ, hắn không muốn trong ô [Tế phẩm] xuất hiện đứa bé nào nữa.

Lục Nghiêu bấm [Có]

Màn hình hiện lên dòng thông báo.

[Bộ lạc Tỏi xuất hiện vị tiên tri đầu tiên, dưới sự lãnh đạo và ảnh hưởng của nhà tiên tri, trí tuệ của mọi người được cải thiện đôi chút.]

Dưới sự thao tác của Lục Nghiêu, trên đầu người tí hon phát sáng, dấu chấm hỏi trên đầu y biến thành một bóng đèn đang phát sáng.

Trên đầu người tí hon pixel đó xuất hiện dòng chữ [Tiên tri].

Tiên tri quỳ xuống hành lễ trước tượng thần, sau đó bước ra khỏi Thần Điện.

Khi y vừa xuất hiện, các người tí hon khác lập tức vây quanh y, dường như bọn họ đều biết y nhận được ân huệ của thần linh.

Tiên tri nói:

- Tế phẩm mà thần linh muốn là các vật phẩm và các sinh vật thần kỳ mà chúng ta không thể hiểu và kiểm soát được. Mọi người sau này đều chú ý, nếu có vật phẩm tương tự có thể hiến tặng cho thần linh, như vậy có thể nhận được thần linh ban ơn.

- Tiên tri nói đúng!

- Nghe lời tiên tri!

- Vật phẩm thần kỳ, đi tìm vật phẩm thần kỳ thôi!

- Lợn rừng thần kỳ! Tôi biết một con, lợn rừng thần kỳ màu trắng, chưa từng có ai bắt được nó!

- Tôi từng thấy dưới nước có một con cá thần kỳ, nó sẽ ăn hết tất cả mọi loại thịt và xương, rất thần kỳ, thần linh chắc chắn sẽ thích!

Lục Nghiêu cạn lời nhìn hai người tí hon pixel cuối cùng vừa nói chuyện.

Quả nhiên, bọn họ đều mặc áo da, cho dù không có tên tuổi hay ký hiệu đặc trưng gì, Lục Nghiêu liếc mắt cũng có thể nhận ra họ chắc chắn là huynh đệ heo cá.

Hai người này rất cố chấp với heo và cá, giống như đom đóm trong đêm vậy, họ rất nổi bật trong đám đông.

Tuy tiên tri đã nói với những người khác đặc điểm của tế phẩm, nhưng ba tiếng trôi qua vẫn không có người pixel nào phát hiện món vật phẩm tương tự nào. Hầu hết những người pixel đều trở lại cuộc sống bình thường, người đi trồng tỏi, người đi trồng quả mọng, sau đó ăn nông sản vừa trồng.

Không lâu sau, trong bộ lạc có thêm hai đứa trẻ mới được sinh ra, những người pixel bắt đầu phân công chăm sóc hai đứa trẻ.

Lục Nghiêu chỉ có thể kiểm soát và chỉ đạo mỗi tiên tri, nhưng hắn chỉ có thể chỉ đạo tiên tri tới vị trí chỉ định, còn tiên tri có hiểu hay không, có thể phát hiện ra điều gì hay không đều phụ thuộc vào năng lực lĩnh hội của hắn ta.

Sau khi thao tác một lúc, hắn nhìn đồng hồ đã 6 giờ 30 chiều, Lục Nghiêu thấy đói rồi.

Hắn đi xuống nhà ăn ở dưới lầu gọi cơm chiên chà bông ớt chuông, hắn vội vã ăn xong và quay trở lại trước máy tính.

Trên màn hình máy tính, bộ lạc Tỏi có biến cố lớn.

Một con gấu đen không biết từ đâu đột nhập vào bộ lạc, nó phá hủy hai trang trại và một ngôi nhà, trên mặt đất còn có xác hai người pixel.

Hầu hết những người pixel đều trốn sau Thần Điện, cả người run rẩy sợ hãi, tiên tri đứng bên cạnh ngôi đền, trong tay y ôm hai đứa trẻ của bộ lạc.

Kích thước của con gấu đen to gấp hai ba lần người pixel, nó chẳng khác nào một con quái vật trong mắt họ, lúc này nó đang cắn xé xác của người pixel.

Lục Nghiêu thấy vậy vô cùng tức giận.

Ăn một phát trời giáng của lão tử!

Ngay khi hắn chuẩn bị giáng một tia sét xuống, hắn đột nhiên chú ý cục diện có sự thay đổi.

Bộ lạc có hai người pixel có thể chiến đấu với con gấu đen, họ mặc áo giáp da, tay cầm gậy gỗ, hai người một trước một sau vây quanh gấu đen liên tục đánh vào đầu và mông nó.

Họ vừa di chuyển vừa hét lên.

- Sức mạnh của heo!

- Tôi nhanh nhẹn như một con cá!

Người nói mấy câu này chỉ có thể là anh em heo cá.

Lục Nghiêu có chút bối rối.

Nếu bây giờ giáng tia sét xuống, hai người pixel này cũng sẽ bị đánh thành tro bụi giống như tên tướng lĩnh mũ sừng trâu lúc trước vậy. Nhất định phải để họ cách xa ra một chút mới được, dấn số của bộ lạc không thể giảm thêm được nữa.

Lục Nghiêu quyết định quan sát thêm.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!